Thứ Bảy, 24 tháng 11, 2012

Sài gòn bữa nay có gì lạ?


Thế là Thứ 2 này Bình có một chuyến đi xa sau 5 năm: trở lại Sài Gòn! 
Không biết cảm xúc trong lòng lúc này ra sao nữa: Mừng không ra mừng, vui không ra vui bởi nơi ấy không biết có còn những kỷ niệm bấy lâu muốn xóa nhòa.
Bữa trước, hôm đi chơi Thanh Thủy - Phú Thọ ghen tỵ khi hỏi thăm Ái Việt về bạn Ngô Việt Hà 10i lớp ta hòng mong có chốn nơi mang hộ tình cảm tới của các bạn. Thế mà sao: "Ở lớp này, chỉ có hình ảnh của mỗi một người trong ký ức tôi .. " - Ái Việt nhắc lại câu trả lời của bạn ấy. Thực thế ư? sao mà ích kỷ thế Ái Việt (?) bạn của bạn cũng là bạn của tôi, của chúng ta. Mà cũng phải thôi: mình nhớ lại đã lâu lăm rồi dễ có đến hơn chục năm qua: cái cảm giác khấp khởi mừng thầm với thiên chức sứ giả "Tình bạn" mang thông điệp "10i ta ơi" tới Ngôi nhà khiêm tốn trên con đường "Điện Biên Phủ" gần cầu Sài Gòn tới người bạn xa mà mỗi cuộc vui chúng ta thường nhắc đến. Thế mà hỡi ôi: Gặp lại một người đàn bà còn trẻ vẫn dáng điệu chầm chậm, nói năng từ tốn nhát gừng với khuôn mặt chẳng biểu lộ niềm vui hay bất ngờ của những người bạn xa lâu ngày gặp lại hay của những người ở các "thiên đường", "địa giới"  khác nhau hội ngộ. Một vài câu chào hỏi xã giao, vài lời hỏi han về gia đình, con cái mà quên mất một nửa phái kia của 10i với bao tình cảm. Ra về rồi, mình vẫn băn khoăn tự hỏi: có lẽ nào con người mình vô vị đến thế? hay phải chăng cuộc sống đô thành Sài Gòn phồn vinh gấp gáp đã đẩy con người ta cuốn theo dòng đời, dòng cuộc sống trần thực với những lo toan vất vả đời thường: Một bạn gái 10i vẫn trầm lặng, ít nói (Vì sao?)
Ngày kia, mình sẽ bay vào Sài Gòn những mong kiểm định lại suy đoán đã qua của bản thân có còn đúng nữa không mà không biết có thông tin từ ai đấy duy nhất trong tâm trí của bạn ta. Ái Việt ơi - bạn cho mình thông tin đi để mình tìm kiếm câu trả lời thỏa đáng được không bạn?
Nguyễn Phú Bình

2 nhận xét:

  1. Đề nghị Phú Bình kể chuyện "người đàn bà còn trẻ vẫn dáng điệu chầm chậm" cho rõ ràng một tý để biết là ai, có chuyện gì chứ. Lại thêm cái câu "chỉ có hình ảnh của mỗi một người trong ký ức tôi", cậu viết ra hay như thế mà lại cho vào ngoặc kép, nhường quyền tác giả cho người khác làm tớ áy náy quá.
    Việt Hà không phải là "trầm lặng, ít nói" hay "nhát gừng" mà chỉ là người kín đáo. Cách thể hiện của bạn ấy như thế. Bạn ấy vẫn nhớ Phú Bình đấy.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Chào Ái Việt,
      Thế là mình cũng từ Sài Gòn trở về Hà Nội và thật tiếc là không gặp lại cái người mà "chỉ có hình ảnh một người ..." của cậu (trích câu trả lời của Cậu hôm đi Thanh Thủy, không biết có thật hay chỉ là nói vui thôi?).
      Thật ra, thì mình cũng muốn hỏi địa chỉ của Việt Hà để thăm thôi nhưng tiếc quá không nhận được response của Bạn. Giá mà được gặp lại Việt Hà và có chuyện viết, chuyện kể thì hay biết mấy. Thôi thì, Bạn gặp và hiểu nhiều Việt Hà, Bạn hãy viết ra những tình cảm gặp gỡ với Bạn ấy để làm "sáng tỏ chân lý" nhé!

      Hê hê ... Tình cảm ôi sao sâu nặng,
      Biết đâu bên kia chỉ dành trọn cho ta.

      (Câu này là của mình và nói về bạn gái mình nhé!)

      NPB


      Xóa