Thứ Bảy, 24 tháng 11, 2012

Sài gòn bữa nay có gì lạ?


Thế là Thứ 2 này Bình có một chuyến đi xa sau 5 năm: trở lại Sài Gòn! 
Không biết cảm xúc trong lòng lúc này ra sao nữa: Mừng không ra mừng, vui không ra vui bởi nơi ấy không biết có còn những kỷ niệm bấy lâu muốn xóa nhòa.
Bữa trước, hôm đi chơi Thanh Thủy - Phú Thọ ghen tỵ khi hỏi thăm Ái Việt về bạn Ngô Việt Hà 10i lớp ta hòng mong có chốn nơi mang hộ tình cảm tới của các bạn. Thế mà sao: "Ở lớp này, chỉ có hình ảnh của mỗi một người trong ký ức tôi .. " - Ái Việt nhắc lại câu trả lời của bạn ấy. Thực thế ư? sao mà ích kỷ thế Ái Việt (?) bạn của bạn cũng là bạn của tôi, của chúng ta. Mà cũng phải thôi: mình nhớ lại đã lâu lăm rồi dễ có đến hơn chục năm qua: cái cảm giác khấp khởi mừng thầm với thiên chức sứ giả "Tình bạn" mang thông điệp "10i ta ơi" tới Ngôi nhà khiêm tốn trên con đường "Điện Biên Phủ" gần cầu Sài Gòn tới người bạn xa mà mỗi cuộc vui chúng ta thường nhắc đến. Thế mà hỡi ôi: Gặp lại một người đàn bà còn trẻ vẫn dáng điệu chầm chậm, nói năng từ tốn nhát gừng với khuôn mặt chẳng biểu lộ niềm vui hay bất ngờ của những người bạn xa lâu ngày gặp lại hay của những người ở các "thiên đường", "địa giới"  khác nhau hội ngộ. Một vài câu chào hỏi xã giao, vài lời hỏi han về gia đình, con cái mà quên mất một nửa phái kia của 10i với bao tình cảm. Ra về rồi, mình vẫn băn khoăn tự hỏi: có lẽ nào con người mình vô vị đến thế? hay phải chăng cuộc sống đô thành Sài Gòn phồn vinh gấp gáp đã đẩy con người ta cuốn theo dòng đời, dòng cuộc sống trần thực với những lo toan vất vả đời thường: Một bạn gái 10i vẫn trầm lặng, ít nói (Vì sao?)
Ngày kia, mình sẽ bay vào Sài Gòn những mong kiểm định lại suy đoán đã qua của bản thân có còn đúng nữa không mà không biết có thông tin từ ai đấy duy nhất trong tâm trí của bạn ta. Ái Việt ơi - bạn cho mình thông tin đi để mình tìm kiếm câu trả lời thỏa đáng được không bạn?
Nguyễn Phú Bình

Thứ Năm, 22 tháng 11, 2012

Chào mừng ngày Hiến chương các nhà giáo 20-11


Như là một thông lệ, hàng năm cứ vào ngày 20-11 Tập thể lớp 10i lại tổ chức một buổi dã ngoại chơi xa với vinh dự có sự hiện diện của Thầy Huy chủ nhiệm.
Năm nay Ban tổ chức của lớp (các bạn Chính, Đàm Dũng, Quang Bình) sau khi tiền trạm trước đã ra nghị quyết: "Tắm tiên tại suối nước khoáng Thanh Thủy - Phú Thọ và các dịch vụ sau đó ..".
Đúng 8h sáng 18/11 (CN) chiếc xe Buýt 26 chỗ ngồi đã tập kết tại đầu đường Hoàng Quốc Việt lối rẽ vào nhà Thầy Huy chở theo một đại gia đình gồm các đồng niên cùng các dâu rể (18 người). Đến giờ chót thì được tin Thầy Huy có việc bận đột xuất không cùng vui đồng hành (như năm ngoái tại trang trại của Trần Dũng): Thật thất vọng cho các ca sỹ nghiệp dư không có cơ hội để thể hiện các ca khúc về thầy cô nhân ngày 20-11!
Dẫu sao hào hứng của chuyến đi đầy hứa hẹn đã nhanh chóng san lấp nỗi trống vắng thiếu thầy. Chuyến đi này ghi dấu ấn của các Bà nội, ngoại: Bích Ngọc, Thanh, Cúc, Hiền đã không "tham công tiếc việc", "chăm cháu ,chăm chồng" để san sẻ tình xưa nghĩa cũ với tập thể 10i đầy ắp kỷ niệm. Và còn nữa còn các cao thủ võ lâm Ái Việt và Hồng Phương cũng tới đăng đàn. Nhưng tiếc thay các kỳ phùng địch thủ Lê Trung Nghĩa, Thái Công ĐỊnh, Nguyễn Quý Bình không nhận lời tham dự; Thảo nào Đội các cổ động viên, thầy rùi Ngô Trọng Mại, Vũ Quý Hà không xuất hiện. Thật là mất vui khi không có Họ.
Thế là xe chuyển bánh với đầy ắp tiếng cười vui, những lời chúc tụng, những kỷ niệm trường cũ, thầy xưa xóa nhòa quãng đường dài 80 km..
Thanh Thủy đây rồi: đường rẽ vòng vào cũng như các khu resort khác vùng Ba Vì nhưng đường xá rộng rãi dễ đi hơn; Cả Đoàn nháo nhác tìm xem có cảnh vật gì lạ ven đường không? có các "đại biểu" vẫy chào không? (như ở nhà người ta nói). Tuyệt nhiên không! Thật trong lành và tinh khiết! Có lẽ chúng ta sẽ đi vào cõi Tiên chăng? Hãy chờ một lát (Hồi sau) sẽ rõ. Sau một hồi Ban Tổ chức tất bật tìm kiếm và confirm: chỗ ăn đã đặt rồi: Thực đơn toàn "DÊ" và cả Đoàn "ngập ngừng, e ngại" tấp tểnh vào "Cõi tiên" như đã định: Hồ tắm khoáng nóng!
Ập vào mắt chúng tôi là một không gian tràn ngập ánh sáng nắng và một màu nước trong xanh trải rộng: Hồ tắm Thanh Thủy khép mình nằm im dưới hòn non bộ sừng sững uy nghi với đầy những vòi nước phun trắng xóa. 
Thỏa sức đi các bạn: Bơi trườn, bơi sải, bơi ếch và bơi ngửa như chưa từng được bơi hay lâu lắm rồi mới được thể hiện. Dòng nước khoáng ấm áp thật dễ chịu biết bao như mát xa toàn bộ cơ thể sau bao ngày căng nén. Hỡi các bà nội trợ "Hãy đến đây" mà tận hưởng; Hỡi các đấng mày râu hãy gồng mình cho vòi rồng quất nước rát mặt cho tỉnh người và hòa đồng với các "Tiên nữ" quê quê, tỉnh tỉnh để mình ngỡ cái trần tục nguyên sơ, xin đừng chê bai và bình luận. Tất cả để trải nghiệm, để tận hưởng giây phút mà ta cho là thần tiên là thanh khiết.
Kìa hãy xem các "Chị" nhà ta leo lên hòn non bộ khiến cho mình vừa lo vừa sợ: không biết núi cao có sợ "Các Bà" không? không biết đá tảng có đau khi nhận những dấu chân của chị em ta không? Hãy để sau xem Clip ảnh đính kèm sẽ rõ!
Bơi mãi rồi cũng mệt, leo mãi rồi cũng chồn chân, tán mãi rồi cũng chẳng biết làm gì tiếp đúng là Thanh Thủy thật! hay là ta đổi tên là Thanh Nhân cho hợp nhỉ.
Thế là 2 cái khoái đã qua đi: chơi và chờ! Ta tiếp tục hưởng thụ nốt 2 khoái còn lại: ăn và uống!
Về cái chuyện ăn, uống thì văn sỹ nào cũng chẳng tả nổi, nhưng chỉ xin tóm tắt là thế này: võ đàn chia làm 3 bàn: chiếu trên các võ sư cao tửu: Hồng Phương, Đàm Dũng, Đoàn Chính, Ái Việt (?), Trần Dũng (?), Văn Tuấn; Chiếu dưới: Các chị em đầu lớp mà chủ xị là Nguyễn Quang Hòa Bình và Thanh Hiền và chiếu giữa là các nam nhi chưa qua chinh chiến, sợ gió bão mưa dông đứng đầu là Nguyễn Phú Bình và Cấn Vũ Lân.
Chủ đề chính của tiệc rượu là chuyện của nhà triết lý phương Đông - Nguyễn Văn Tuấn - "5 xu hơn một hào" được mọi người cùng "dô, dô, dô" hưởng ứng. Thế là có động lực đi tong 3 chai "Men's" ông nào cũng mặt đỏ mà chửa thấy say.
Tiếp theo hồi sau là tuần trà, hoa quả nhấm nháp: lại có chuyện đây: Sao quýt nhà Thanh trồng trên sân thượng mà tươi ngon thế (Tuấn muốn xin giống); Bình ngăn không kịp: Giống thì tốt nhưng ... bón thì phải hỏi Ngọc (Ôi sao nhà hiền triết mà lại ngây thơ vậy!).

Thôi nhanh nhanh cho xe chuyển bánh, khoán nốt chặng thành cổ Sơn Tây để chụp ảnh lưu niệm (chẳng hát hò Karaok gì cả).
Tản mạn vài dòng cảm hứng, Mỗ xin treo gươm, gác giáo, cất bút nghiên đây, xin đa tạ!
**** NGUYỄN PHÚ BÌNH ****